cần 1 chỗ dựa nếu vòng tay không ấm êm
em cứ tìm về nơi anh, anh sẽ xua nhẹ cơn gió đêm
xa thật là xa nơi con tim anh gục ngã
là một lời nói cũng khá phũ phàng từ miệng của em chợt thốt ra
nước mắt không thể tuôn cả 2 đều không muốn
chỉ biết lẳng lặng nhìn về anh giấu đi phía sau giọt lệ buồn
cứ sống vui nhé em hãy để nhạc tình anh tự kỉ
có chăng là đau lắm ở trong tim nhưng vẫn mỉm cười cũng chỉ vì....
nếu hạnh phúc từ nơi em là do niềm đau anh đánh đổi
anh sẽ cho em đó hết những tất cả vì dù sao cũng đã qua rồi
anh không níu cũng chẳng buông làm kẻ thứ 3 càng không muốn
nên anh chọn cách phải đứng phía sau ngắm nhìn em thức khuya
cùng với ai... ừ, là tình yêu là cảm giác
khi cảm giác đó làm anh đau thì nói với anh đi: "cấm gạt..."
bởi anh không thích như vậy đâu... và em có hiểu không?
anh sẽ giết chết đi hết cảm giác và từng khiến em phải trĩu lòng
những khi vô tình á... nhìn lại tấm ảnh của em thôi
tự nhiên nhắm mắt rồi thắt ống thở, đôi môi cười nhạt nhưng không nổi
nhưng tự lừa dối mình mà thôi... miễn sao em vui là anh cười
thật sâu bên trong anh chưa muốn phải nhìn thấy em đi bên người khác
anh ích kỉ hơn em nghĩ... và anh không mong em hạnh phúc
khi bên người ta để em quay về con tim bình yên được 1 chút
chỉ là suy nghĩ kèm chút tự kỉ biết rằng em chẳng quay về đâu
dù sao cũng là 1 câu nói: "Những gì của anh vẫn trong đầu"
anh muốn em biết
có anh đây
những khi em ngã
có anh đây
lau nước mắt đỡ em đứng dậy... những việc nhỏ nhặt đó..
có anh đây
nếu có thể... ừ sẽ vì em làm 1 chỗ dựa trên tinh thần
còn phần thế xác em dành cho ai phụ thuộc trái tim nơi em cần
em cần khóc anh cho đôi mắt, em muốn cười anh gửi đôi môi
bán niềm đau để mua hạnh phúc gửi tặng cho em như lời anh nói
anh sẽ cho em hết tất cả chỉ còn 1 chút xin giữ lại
đó là trái tim chẳng còn nguyên vẹn chính em làm vỡ 1 phần 2
anh muốn mở mắt trong bóng tối... nhắm mắt lại lúc ban mai
muốn sống lặng vs phần kí ức về em anh vẫn còn giữ lại
chính thứ tồn tại.. 1 niềm tin khiến anh nhiều lần phải bất bình
rồi cũng vẫn sống thôi chứ làm j cả... phải ngồi yên hay bất tỉnh?
vì anh không tinh vi như người ta.. ờ buộc miệng lời giả dối
anh càng không thể làm cho em khóc mà chỉ biết lau cho em thôi
vẫn còn nhớ... đúng nhưng chưa bao giờ dám nói chuyện
anh vẫn còn yêu đôi mắt ngây thơ nhưng giờ lại ngại phải đối diện
anh chẳng phải sợ nhìn em lo... củng chẳng phải sợ nhìn em buồn
mà vì anh sợ nụ cười hạnh phúc nở trên đôi môi không lôi cuốn
đó không phải em của ngày hôm qua... bất chợt anh thấy sao xa lạ
có phải là em hay chỉ cái xác trút bỏ linh hồn anh ra xa
giá mà... anh biết đc suy nghĩ của em
để anh còn biết... ờ, anh phải bước tiếp hay lùi lại
chọn 1 trong 2 và cách thứ 3 luôn thực thi em đã thấy
là khi em phủi sạch hết tất cả nhưng em vẫn còn có anh đây
0 nhận xét:
Đăng nhận xét